Chỉ một chút thôi cho tôi lơ đãng, mơ mộng chút thôi nhé. Tính đến thời điểm này sẽ chuẩn bị là noel và tết dương lịch thứ 4 tôi đón ở Sài Gòn, nhưng sao thấy cô đơn và buồn quá. Nhìn mà xem kia dân tình ào ào đổ ra đường hàng đêm để chụp hình dạo phố sg lộng lẫy, còn tôi mãi quanh quẩn nơi đây bốn góc tường, xe không tiền cũng không. Tôi chợt hỏi là mình đang sống hay tồn tại đây. Thứ 2 tuần sau nữa là nộp khóa luận rồi, chỉ còn chờ điểm và thi chính trị nữa thôi là xong. Hi vọng mọi thứ sẽ ok, nhưng không biết sao thấy lo lắng quá, mãi mà vẫn chưa kiếm được việc làm hic hic, đêm nào cũng thao thức hết.
Mà nói đi thì cũng nói lại, phải xem lại chính mình, khóa luận là một tp của đời sinh viên và mình đã thực sự làm gì nào. Không mình muốn nó là của mình chứ không phải là một bài copy, mình muốn được điểm cao, muốn mọi thứ phải hoàn hảo. Mình còn đang dự tính đi thi toeic, rồi con ielts nữa, bao nhiêu là thứ muốn làm. Không thể sống như thế này được nữa rồi, mình chán lắm. Thiết nghĩ nếu như chăm chỉ đi làm thì giờ có thể đi du lịch rồi, muốn về nhà, nhưng cũng muốn có tiền, cảm thấy bất lực .....
Phải tự vấn lòng lại xem vì sao người ta làm bài tốt được thầy phê ok trong khi đó mình thì quá nhiều lỗi, rõ ràng là mình chưa đầu tư thích đáng rồi. Mình phải quyết tâm trong ngày hôm nay là phải hoàn thành, làm cho xong để mai đi in, phải tập cái tính cho quen, không thể để nước đến chân mới nhảy nữa, thời đại nào rồi, phải tự lo thân cho rồi, không thì ai lo cho đây. Hôm nay phải xong nhất định là thế, mai sẽ đi in và nộp CV, xem kìa mình trì hoãn lâu quá trời rồi luôn đó, không được như vậy nữa, thôi cố lên nhé ^^ hãy nghĩ đến những điều tốt đẹp mà mình sẽ đạt được, cũng đừng so đo tính toán mà hãy xem lại mình rồi mọi thứ sẽ ok thôi, mình không cô đơn, chaizo :)))
<3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét