Huhu, một ngày mà đến tận hai cái entry buồn luôn, huhu, thiệt là muốn khóc mà.
Thấy mình là sinh viên sao mà tội quá, đến mãi năm tư mới đi ăn ở KFC, xem phim thi 2 chưa đi, shopping thì càng không có. Mình ước ao có một đứa bạn thân rồi cuối tuần gặp nhau đi cafe tám chuyện, rồi đi xem phim, ăn uống hay là shopping gì đó. Hic. Nhưng đời đâu có như mình nghĩ, người quen thì nhiều chứ tri âm tri kỉ thì được mấy người.:(
Kiếm đau ra được một người mà mỗi lúc mình buồn mình có thể thỏa lòng nói chuyện nhỉ, có thể ngồi bên mình lắng nghe mình. Tự thấy mình là sinh viên năm 4 rồi, mà còn quá nhiều thứ chưa làm được, đi làm phải tranh thủ tận hưởng mới được. :)))
Thiệt tình mà nói mình lạ chị con My mà nhiều khi còn không chịu nổi nó nữa chứ đừng nói gì người ngoài, sao bản tính lại khác nhau thế nhỉ, nó mà sống với người ngoài thì sao không biết. Mình thật sự là muốn được sống một mình một không gian và tùy ý làm những gì mà mình thích. Cảm giác ấy chắc là tuyệt lắm đấy nhỉ.=)
Thiệt tình là mệt mỏi quá chừng, mình muốn ra ở riêng lắm, thôi thì đợi một thời gian nữa thôi, chịu đựng nhé, rồi mình sẽ được làm những gì mà mình thích. :P
Thôi mình sẽ không than thở nữa, mình đi học bài đây.
Tình bạn ba người thiệt là chán kinh khủng nhỉ, thui chắc một ngày nào đó tình bạn đích thật cũng đến với mình mà thôi, vui lên hen, tự an ủi mình vậy, có nhiều thứ public cũng không được. Đành lên đây vậy. Thôi học, phải học, học để thoát khỏi tình huống này, chaizo. &&
Mình đang cảm xúc quá, tính viết một entry mới, nhưng thôi quá tam ba bận.
Mình không hiểu sao trong cs mình sống cũng không đến nỗi nào, vậy mà sao lúc nào cũng lâm vào tình cảnh này thế không biết, các tình bạn chơi ba đúng là sớm nở tối tàn.
Họ lúc nào cũng nghĩ cho mình mà chẳng bao giờ nghĩ xem thử là người khác như thế nào, dù mình có làm sai gì thì cũng không xin lỗi hay níu kéo gì cả. Thôi thì không quan trọng thì thôi níu kéo làm gì cơ chứ???
Buồn và mệt mỏi vì tình cảm không còn như trước kia, nếu như không gặp nhau thì sao nhỉ, ước gì là vậy. Vẫn biết cuộc đời là trớ trêu nhưng không hiểu sao ta vẫn vướng vào tình cảnh này nhỉ??? con người sống nhờ vào bạn bè, nhưng mình thì ngược lại bạn bè toàn làm mình buồn thôi, buồn nhiều thứ lắm, không biết chia sẻ cùng ai cả, huhu. ;(
Đời bất công có phải không? Thôi thì mình tự cố gắng vậy, đành vậy thôi chứ biết làm sao???
Buồn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét