Mặc dù cậu em của tôi sinh tháng 9 nhưng trong entry đầu tiên này của tháng 10, tôi lại muốn viết về nó-đứa em yêu quý của tôi. Nhà có 4 chị em, nhưng không phải ai cũng thân thiết với nhau hết, nhưng được cái là hai chị em tôi lại rất thân với nhau, lại còn nói chuyện tâm sự nữa chứ, hihi.
Em tôi ốm lắm, nhưng được cái là cao. Sinh thời lúc sinh em ra thì cũng là lúc gia đình khó khăn đủ đường nên cũng không có điều kiện cho em uống sữa, ăn uống đàng hoàng, nên hay đâu ốm lặt vặt lắm. cụng may trời thương nên giờ cũng đã hơn nhiều rồi. Nhớ lại khi mới cai sữa, nhà không có điều kiện đến lon sữa cũng không có cho nó uống, rồi lại còn bị tiêu chảy, có lần đi chích thuốc suýt tí nữa thì chết mất. Nói chung là cũng trải qua nhiều giai đoạn lắm, giờ nhớ lại nhiều lúc còn thấy buồn và đau lòng lắm.
Nhưng con người ta không được cái này thì cũng được cái khác, em tôi tuy không đẹp trai và ít nói, nhưng lại là một đứa trẻ rất siêng năng, chăm chỉ, làm việc gì cũng có ý chí, nghị lực hết, thật là đáng khâm phục phải không nào?
Giờ khi mình sắp ra trường rồi thì phải lo cho em nhiều hơn nữa, muốn cho em vào đây học, muốn cho nó học thật nhiều thứ mà nó muốn, muốn rèn luyện cho nó thành một người đàn ông thật tuyệt vời. Bản thân mình cũng đang cố tạo cho gia đình một nền tảng thật vững chắc, vì đối với con trai mà nói hoàn cảnh gia đình cũng là một phần để nó tạo lập gia đình. Hơn thế nữa, mình sẽ cố gắng duy trì kế hoạch của mình là cho Hưng học tiếng Anh khi còn học cấp 3 để sau này không bị mất gốc, muốn làm được những gì mà mình muốn, thì bản thân phải có tài chính vững vàng mới được.
Quyết chiến quyết thắng:)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét